Bảy bước tới mùa hè

Bạn cũng biết rồi đó, ký ức là ngôi nhà kho quý báu, nơi cất giữ những gì đã xảy ra trong cuộc đời của mỗi người. Nói cách khác, ký ức cất giữ những kỷ niệm. Nhưng không phải những gì xảy ra trong cuộc đời đều hóa thành kỷ niệm. Chẳng hạn cách đây mười lăm năm, bạn từng khóc vì bị bụi bay vào mắt. Ký ức của bạn sẽ không lưu giữ trận khóc tầm thường đó. Nhưng nếu cách đây mười lăm năm bạn khóc vì chia tay mối tình đầu vụng dại, cơn mưa nước mắt ấy sẽ hóa thành Cơn mưa kỷ niệm.

bảy bước tới mùa hè

Nỗi buồn là thứ hay lây. Nhớ tới nhỏ Đào, Mừng nhận ra lòng mình cũng man mác buồn. Nó đưa tay gãi gãy, thấy cảm giác man mác như đang len lỏi trong từng khe tóc, liền bỏ tay xuống. Hai đứa lặng lẽ đi bên nhau như hai chiếc bóng. Trên đầu hai chú nhóc, mặt trời lên cao dần, chuẩn bị ngả về trưa. Trong không trung không một miếng gió. Những cành sầu đông hai bên đường im lìm, uể oải, lá treo như buồn ngủ. Trời đất tự nhiên mà tịch mịch. Chỉ khi về gần đến nhà, Mừng mới nói được một câu: - Trò chuyện với đứa con gái mình thích, sao khó ghế mày há?

Post a Comment

0 Comments